Nó đã quen vs cảm giác nhớ...
và chờ đợi...1 ai đó..
Từ trước tới giờ..
Luôn chờ đợi 1 tình bạn tốt hơn
Luôn chờ đợi 1 sự quan tâm từ ai đó
Luôn chờ đợi sự iêu thương
Luôn chờ đợi 1 người sẽ k quay về
Nó luôn sợ...
Sự chờ đợi đó là vô vọng
Sự chờ đợi đó sẽ lại 1 lần nữa làm đau nó
Sự iêu thương nó chờ đợi sẽ chẳng bao giờ có
Sự quan tâm nó cần sẽ k bao giờ được đáp lại...
Tại sao...
Nó luôn là người phải chờ đợi
Nó luôn là người phải chấp nhận sự đau khổ
Nó luôn là bạn của sự cô đơn
Nó luôn sống chỉ có một mình...
Cuộc đời...thật bất công...
phải ko ???
Cho người ta quá nhiều
Và lấy đi của nó cũng thật nhiều nữa
Cùng là con người ... nhưng tại sao??
Nó lại khác mọi người như thế???
Có ai đó biết rằng...
Nó luôn nghĩ đến ai đó dù là trong giấc mơ
Nó luôn mong ai đó đến bên nó dù chỉ là thoáng qua
Nó luôn chờ ai đó mang hạnh phúc lại cho nó
Nó luôn cần sự quan tâm của ai đó
Ai đó có bao giờ cảm nhận được rằng...
Tình cảm nó dành cho ai đó thật nhiều
Nó đã luôn sống cho ai đó
Nó thấy hạnh phúc khi ai đó mỉm cười vs nó
Nó bỏ qua tất cả để được gần ai đó
Nhưng ai đó à..Từ trước đến giờ ai đó đã...
Ko thèm nhìn mặt nó đến 1 lần
Ai đó k thèm quan tâm đến nó
Ai đó chưa từng nghĩ đến nó 1 lần...dù chỉ thoáng qua
K có cảm giác gì...khi ai đó đi qua nó...
_WangZiPiano_