CÚI XUỐNG BUỘC DÂY GIÀY
Một câu chuyện nhỏ
…hôm nọ anh có xem một bộ phim….
Một chàng trai…….trong ga tàu điện,cúi xuống buộc dây giày cho người mà chàng hằng yêu…..
Hắn ta buộc từ từ ,chiếc này qua chiếc khác,cẩn thận và tỉ mỉ….
Hắn cũng chẳng thấy ngượng và trơ trẽn gì cả,mặc dù có rất nhiều người nhìn và bĩu môi…(có lẽ người ta nói đàn ông con trai ai lại làm thế…mất tư cách quá!)
Cô gái chỉ nhìn hắn,ko nói gì cả, đôi mắt long lanh……
…………….
Anh cũng đã từng cúi xuống buộc dây giày cho em như thế em nhỉ….em có còn nhớ ko?
Món quà đầu tiên anh tặng em cũng là một đôi giày..món quà làm quen!
Anh muốn mình luôn được theo bước chân em như đôi giày ấy…
Chân thỏ có khác,bé xíu và thật khó tìm giày cho vừa em ạ…
Anh biết em đi đôi giày ấy hơi rộng,nhưng em vẫn cứ đi,sợ anh buồn à em?
Lần đầu tiên em cho chân vào đôi giày đấy,anh cũng đã cúi xuống buộc dây giày cho em…
Chân thỏ nhỏ thật…
Lúc đấy em ko muốn anh buộc giày cho em……..
Em à,anh ko xấu hổ đâu…..anh luôn xác định là lúc đấy sẽ fải cúi xuống buộc dây giày cho em…
Anh ko thấy gì hết….xấu hổ,mất thể diện….trong anh chỉ có tình yêu dành cả cho em thôi…anh vui,em thích đôi giày,món quà đầu tiên anh tặng em…em nhận nó…em cho anh bao hi vọng…..có lẽ,cũng nhờ nó,anh biết mình nên bước những bước tiếp theo, đi cùng em trên con đuờng tình yêu…..
Lâu quá rồi,giày nó cũng theo thời gian,mòn đi…em ko đi được nữa….em vẫn cất nó,ko vứt đi,anh biết..
Thời gian trôi,nhưng tình yêu chẳng thay đổi,anh vẫn yêu em như cái lần anh cúi xuống buộc cho em dây giày……vẫn tha thiết em ạ
Tình yêu, đôi khi ko cần một sự thể hiện gì đó quá to tát và hào nhoáng,anh ko lãng mạn,anh ko làm được những thứ như trong fim……như trong những giấc mơ đẹp em vẫn mơ.
Tình yêu với anh,là những thể hiện nhỏ bé,những sự quan tâm nhẹ nhàng với người mà anh yêu thương….những tình cảm giản đơn mà đôi khi ko thể nói bằng lời…một nụ cười,một ánh mắt,một cái nắm tay khi lạnh.......
Nhưng anh sẽ làm những việc ấy bằng tất cả trái tim này mà ko chút ngại ngùng…..với tất cả yêu thương anh dấu trong tim
Cũng giống như khi anh cúi xuống buộc dây giày cho em và nói:”… đi vừa ko?”
………….lúc đấy anh yêu em nhiều lắm…..
…………………………và em ko biết đâu,mắt anh đỏ hoe……..
Làm sao em biết được…..
Anh đang cúi xuống buộc cho em dây giày mà!